Đừng để mặt mộc ra đường !!!

Trở về sau chuyến đi dài hội tụ đầy đủ hỉ nộ ái ố từ St.Petersburg, một đống công việc đã ở nhà sẵn sàng chờ giải quyết, nhưng vì quá hạnh phúc vì tìm được một sản phẩm “rất đáng đồng tiền”, đành lọ mọ lên đây lạch cạch vài dòng.

Trên con đường theo đuổi cái đẹp, hạnh phúc không gì bằng khi tìm được một thứ giúp đáp ứng nhu cầu làm đẹp, đặc biệt trong công cuộc “che đậy” khuyết điểm, phô ra cái đẹp tự nhiên của bản thân. Mục đích chính và chủ yếu là để xuất hiện giản dị và đầy tự tin. Lancôme Teint Visionnaire foundation là một trong những must-have item của mọi người. Đặc biệt, sản phẩm này nam hay nữ đều dùng được, đều có những shade màu phù hợp với hầu hết các tone da.

Nói qua một chút về lý do mình cần phải tìm mua một loại foundation mới, mặc dù từ trước đến giờ vẫn luôn trung thành với Revlon Nearly Naked foundation. Chị gái mình trước giờ vẫn ưu tiên tiêu chí “mặt mộc tự nhiên”, hầu như không bao giờ trang điểm. Da thuộc loại dry combination, không có mụn nhưng có một vài vết nám ( di truyền). Vì muốn mua một loại kem nền phù hợp với da của chị (da nhạy cảm), tự nhiên, mỏng, nhẹ, che phủ tốt, mình mạnh dạn vung tay túm lấy em này (với giá cả rất phải chăng, vì mua hàng miễn thuế lol :))). Chân thật thì mình mua rẻ được gần 400.000 VND so với giá ở store * vỗ tay* :D. Vì có ý định mua tặng nên phải test thử trước, và cực kì hạnh phúc với kết quả có được.

Tên đầy đủ của em nó là: Skin perfecting makeup duo : Dark spots – pores – wrinkles. Tên như nào thì người như thế. Không nói quá, em ý quá hoàn hảo cho một lớp nền tự nhiên, kiểu châu Âu. Mình cực kì bất ngờ, và yêu luôn từ lần đầu sử dụng 😀

   Về package:

Em kem nền này có hai phần: Corrector và Foundation. Che khuyết điểm và kem nền. Phần kem nền là vòi bơm, khá tiện lợi và hợp vệ sinh. Hai phần này có thể tách rời, có kèm thêm một cái gương bé xíu, khá tiện lợi ( mặc dù mình cũng chả bao giờ make up với cái gương bé xíu như vầy :D). Thân hình mập mạp, dễ thương, ngoại hình không có gì nổi bật nhưng chất lượng thì miễn chê.

Phải nói là mình thực sự phấn khích để kể lể cho mọi người cảm giác khi apply em này lên da mặt. Mỏng, nhẹ, dễ dàng dùng cọ tán đều, kể cả đánh một lớp dày, mặt không bao giờ bị cakey. Che khuyết điểm và kem nền phối hợp ăn ý với nhau trên da mặt, làm đúng nhiệm vụ như lời hứa hẹn của hãng này về sự ưu việt của sản phẩm: giảm thiểu một cách tối đa vết nám, tàn nhang, mụn hay các vết mẩn đỏ. Mặc dù chưa kiểm tra tính xác thực của thông tin, nhưng Lancôme tự hào công bố về “đứa con cưng” của mình ( in hẳn lên bao bì):

+ Tạo một lớp kem nền bóng khỏe lên da mặt ( auto-evaluation trên 62 phụ nữ). Cái này không thể phủ nhận. Thậm chí dùng em này xong thì mình highly recommend dùng phấn dạng bột hoặc powder, chứ dùng mấy em cushion BB là da bóng mỡ màng luôn :)))

+ Làm mờ đi các vết thâm nám các thể loại sau 4 tuần sử dụng ( được các chuyên gia test thử trên 48 subjects). Và với mình, kể cả là có không giảm được thật đi nữa, thì em này vẫn giải quyết rất tốt công việc che phủ các vết thâm nám, mẩn đỏ và các thể loại mụn khác. Da không tì vết 😀

Trước giờ Lancôme vẫn luôn tự xem kem nền là thế mạnh của mình vì sự đa dạng vì phù hợp với các thể loại da, nhu cầu sử dụng, và nếu mình nhớ không nhầm đọc ở đâu đó thì Teint Visionnaire được xem là một trong những sản phẩm được đầu tư với công nghệ cao của Lancôme, được xem là một trong những cú đột phá trong thế giới kem nền của hãng này ( Cái này mình đọc được thôi, chứ cũng chưa căn qua nhiều loại kem nền để khẳng định có phải là đột phá thật hay ko).

Nói rõ hơn về ưu khuyết điểm thì thế này:

 Ưu điểm:

+ Che phủ cực tốt (5/5) nhưng rất mỏng, nhẹ. Đến nỗi mà kể cả những ngày nắng rực rỡ như hôm nay, mình vẫn vui vẻ tình nguyện để em ý “ngự trị” trên mặt mình. Cực kì đánh giá cao điểm này, vì kể cả là với em Revlon Nearly Naked yêu quý, nhiều khi trời nắng, nóng mình ngậm ngùi từ chối lời mời gọi của em ý, vì ngại có một lớp dày trên mặt ( sau lớp dưỡng ẩm, và chống nắng).

+ Dễ tán đều, và sau khi tán đều thì để lại một lớp bóng, khỏe lên da mặt. Đặc biệt cái lớp bóng khỏe ý vẫn ở lại trên da mặt đến cuối ngày :d

+ Tự nhiên kiểu “châu Âu” :D. Nếu bạn muốn mọi người thắc mắc mình có trang điểm hay không, thì đích thị là phải dùng em này rồi.

+ Oil – free. Da dầu hay da khô đều dùng được tuốt. Nam nữ không phân biệt.

+ Phù hợp cho da nhạy cảm ( Đây là một trong những lý do mình lựa chọn em này làm quà :D)

+ Có nhiều shade màu phù hợp với hầu hết tone da. Đặc biệt là che phủ cực tốt các vết thâm nám, mẩn đỏ. Mình chưa test thử nếp nhăn, nhưng cũng giữ một niềm tin chắc chắn là em này cũng khiến các nếp nhăn smoother hơn :D. Vì có xem qua một số clip review.

+ Về giá cả, cũng có thể nói là hơi cao so với mức bình quân, kiểu high-end products. Tuy nhiên để đầu tư dùng lâu dài và với năng lực làm việc hiệu quả của em ý, thì mình thấy đáng đồng tiền. Với cả một lọ to 30 ml dùng chả bao giờ hết :))

Nhược điểm:

Nhược điểm lớn nhất của em này là SPF 20 :)). Không đủ dùng để làm công tác chống các thể loại tia cực tím vvv, đặc biệt với thời tiết như ở Việt Nam. Nhưng nhược điểm này có thể giải quyết trọn vẹn bằng việc dùng kèm thêm kem chống nắng :d

Sản phẩm này, mình nghĩ là cực kì phù hợp cho trang điểm đi làm, đi chơi, đi học:)) Nếu bạn muốn xuất hiện giản dị nhưng vẫn rạng ngời, tự nhiên thì dùng em này là chuẩn :d.

Để đẹp được tự nhiên, giản dị không khó, nhưng cũng cần biết cách ;))

Ảnh dưới là mặt mình sau khi apply :)). Do ánh sáng hơi tối nên màu lên không chuẩn, nhưng độ mịn màng và bóng khỏe thì y hệt như ảnh đó ạ. Không có tí nào photoshop 😀

IMG_0119

Gửi Như Ý, chút thanh xuân nơi “cực Bắc”

“Nếu cần phải khắc cốt ghi tâm, chỉ xin nhớ duy nhất một điều này thôi: Tất cả khí trời, quang cảnh và khoảnh khắc này, dành tặng hết cho thanh xuân Như Ý. Đừng phí phạm”.

Vốn dĩ đã định sẽ kể câu chuyện dài. Nhưng lại muốn dành dụm, chắt chiu. Chi tiết nào cũng muốn kể thật sâu, thật kĩ sợ kí ức bị rơi vỡ ở đâu mất. Chắc sẽ chỉ kể lại 4 câu chuyện nhỏ dưới đây, như lời mở đầu cho những chuyến hành trình chưa có điểm dừng sau đó.

CHUYỆN RỒ DẠI. Kí hiệu: Just for fun (JFF)

 Gặp Alex khi anh lái xe chở một đống thức ăn và bia rượu cho lũ 7 người chúng tôi về cottage. Một anh chàng cao to, vạm vỡ, hiếu khách và luôn sẵn trong đầu những ý tưởng điên rồ. Đứa dễ dụ như tôi tất nhiên suốt ngày giữ đầu óc tỉnh táo để từ chối những cuộc vui JFF vô cùng mạo hiểm và phiêu lưu của anh chàng. Rồi cũng chính anh chàng là người gợi ý chuyện rồ dại vô cùng lý thú, khiến cho cả 7 người tấm tắc khen ngợi, đồng ý liệt kê vào: One of the best life’s experience.

Chuyện rồ dại đầu tiên bắt đầu từ sự ngu dại của chính khổ chủ ! Vì quá ư yêu thích cái ghế bập bênh trong cottage, và luôn tranh giành để độc chiếm nên sau khi nốc một đống whisky và coke rồi lắc lư không biết mệt thì tự dưng muốn nôn hết ra và đầu óc choáng váng. Tất cả cũng chỉ vì tính cách trẻ con, thích chơi trò bập bênh. Trải nghiệm các giác “say xỉn” nhưng không phải “say” làm mình vô cùng sợ hãi. Nhưng whisky + coke nhấm nháp từ từ là một thức uống dễ tính dành cho tất cả mọi người.

Chuyện rồ dại thứ hai, chính là trình tự: xông hơi => lăn mình trong tuyết => nhảy vào hot tub giữa trời tuyết lúc 2h sáng. Cứ tưởng tượng đi, mặc đồ mùa hè đi trong trời tuyết đã thấy vô cùng kinh sợ chứ chưa nói đến chuyện gần như “naked” lăn lộn trong tuyết. Đứa nào cũng cười như điên dại. You only live one life !!! Đêm đấy ngủ rất ngon, cảm giác từng thớ thịt căng ra, da dẻ cũng đẹp hơn bội phần. Vô cùng dễ chịu.

CHUYỆN DŨNG CẢM

 ” Holly, Iam happy for you. Do it. Go with him. If you don’t like or dont feel good, you can take a bus and come back Gothenburg”.

” Hoai, Helsinborg wants you come back !!!”

” Holly, Iam proud of you. Travel alone makes you bigger. You are brave”

CHUYỆN NHỮNG ĐỨA TRẺ VÔ GIA CƯ

“ĐỪNG ĐÙA, ĐÂY LÀ “CỰC BẮC” !”

Kể cả khi Green cho rằng lũ mười mấy đứa bọn tôi có thể ngủ ở sân bay, nhưng tôi vẫn có dự cảm không tốt (và tất nhiên là đúng thật. Sau 12h đêm không một ai được ở lại trong sân bay. Kể cả có trốn trong phòng vệ sinh cũng có hệ thống báo động hét inh ỏi . Thực sự lần đầu tiên ghét đất nước này – cái gì cũng phải well-structured !!!).  Sau khi Mairco (cô bạn người Chi Lê vô cùng dễ thương) lên máy bay quay trở lại Anh, đêm hôm đó, tôi cùng các chiến hữu thất thểu ngoài sân bay, giữa thời tiết âm 3,4 độ nhưng lạnh ngang âm mười mấy độ, cùng gió và tuyết suốt 5 tiếng đồng hồ (chính xác là 4 tiếng 45 phút), vì 5h sáng mới bắt đầu mở cửa check-in. Không bao giờ quên được đêm hôm đấy. Ngẩng mặt lên trời là tuyết rơi xối xả, lạnh ngắt. Gió rít qua từng lỗ chân lông. Tóc cứng đờ. Lạnh đến độ không còn cảm giác. Lũ con trai bật nhạc nhảy nhót để quên đi cái lạnh. Chỉ đến lúc đấy, tôi mới thèm thuồng cảm giác có một nơi để trở về thế nào. Nhưng trong lòng không chút sợ hãi. Bản năng sinh tồn trỗi dậy mạnh mẽ. Tìm mọi cách để giữ nhiệt cho bản thân. Ở trong cái thời tiết ấy mới thấy lũ chúng tôi trẻ dại lì lợm thế nào. Về nhà kể lại cho tất cả mọi người, ai nấy cũng lắc đầu không tin câu chuyện vô gia cư ở Kiruna – cái chốn tuyết dày đến 20 cm, đi đâu cũng thấy những tấm lông thú dày sụ giữ nhiệt, và trong nhà bao giờ ngoài hệ thống giữ nhiệt cũng phải có thêm lò sưởi. Đến bây giờ về nhà nghĩ lại, tôi cũng không dám tin. Mọi chuyện cứ như một giấc mơ vô cùng kì thú, của những người trẻ.

IMG_8806[1]

  Bù lại, Gothenburg chào đón chúng tôi với ánh nắng chan hòa. Và mặc dù không nói, ai cũng xúc động khi trở về từ cực Bắc xa xôi rồi nhận ra: Mùa xuân đã đến rất gần rồi. Tôi đã khóc, thật đấy khi ngẩng mặt lên trời, và ngửi mùi nắng. Và một sáng thức dậy ở Kiruna, nhìn ra ngoài cửa sổ thấy ánh nắng rọi qua giữa những đợt tuyết nhẹ nhàng, và nhận ra: Tháng 3 đến rồi. Tháng 3 xinh đẹp, thơm tho, căng đầy, viên mãn.

CHUYỆN KIÊN NHẪN.
EM PHẢI ĐẾN KIRUNA XEM ÁNH SÁNG PHƯƠNG BẮC

 Tôi như chết lặng giữa khung cảnh tuyệt vời đó. Lái xe đi trong đêm, tuyết rơi, nhạc, tiếng cười nói của những người anh em, người bạn, trăng sáng không cần đèn đường và northern light !!!!!

IMG_8783[1]Có những nơi mà bạn biết rằng trong phần đời còn lại của mình không còn cơ hội hay không thể đặt chân đến một lần nữa. Thế nên cứ thế sống vội từng giờ cái tuổi trẻ vô cùng thơm tho và dễ chịu này…

“Malmö oi”

Với cách đối đãi nồng hậu và chân thành từ Malmö, bạn chẳng còn lựa chọn nào khác là sống đúng bản chất. Hơn hết, lòng tốt từ những người lần đầu gặp mặt là một sự khích lệ, để sống tốt hơn mỗi ngày”
Và bây giờ thì mình, không chút hoài nghi, tin rằng “giữa những người chưa thực sự “biết” nhau vẫn có thể có những yêu thương không phụ thuộc vào bất cứ ràng buộc hay hứa hẹn hữu hình nào”. ( Về tình yêu tuổi 23 – Nguyễn Thiên Ngân)

Có một câu trích dẫn của Nguyễn Thiên Ngân, đọc nhiều thì nhàm nhảm, nhưng thỉnh thoảng, cái mà chị nói trong đó là nguồn cảm hứng vô cùng to lớn với bản thân mình: Là cảm giác thanh xuân, “cái thời mà mọi thứ đều dễ dàng, buổi sáng sớm một ngày bất kỳ có thể đứng dậy nói lời tạm biệt mà đi không lưỡng lự”. Lần gặp gỡ này với Malmö, cũng y hệt vậy. Từ vài lời hỏi han trong những lần “Kitchen Gossip” với cô bạn người Singapore, đã tự thấy mình ù lì rất nhiều, cũng chẳng tính toán đi đông đi tây, cả hội đi đâu thì mình đi đó. Hôm nọ, sau khi đọc sách ở phòng Green xong, trong đầu cứ bị ám ảnh mãi. Rồi lẳng lặng nhắn qua loa vài dòng cho cậu bạn: ” Ngày kia mình đi Malmö =>Copenhagen. Bạn ở nhà học hành chăm chỉ. Mình sẽ nhớ bạn lắm”. Thế xong, tính toán lẩm nhẩm, book vé book phòng. Đi.
Nếu được chọn một từ chỉ để nói riêng lần gặp gỡ này, chắc phải chọn ” VỘI”. Từ lúc lên bus đến lúc bắt kịp tàu đi Copenhagen, từ lúc gặp gỡ không kịp nói lời chào vs Chris và Anne tóc đỏ đến lúc tạm biệt Malmö…mình chỉ nhớ trong đầu bao giờ cũng hiện lên chữ “Telia, Telia” – vụ trục trặc nhỏ nhưng hiểm hoạ khôn lường với cái điện thoại, làm mình vừa chạy vừa nhét vội Maccas vào miệng. Giờ nhớ lại đúng một phen hú hồn!!
VỘI 1: Việc hôm nay chớ để ngày mai
Đêm trước khi lên đường, mình đã:
– Đem đống đồ đi giặt, chỉ để đảm bảo lúc về nhà không gặp mớ hỗn độn.
– Giải quyết xong đống rau quả và pancake. Hết “đát” bỏ đi phí phạm.
– Làm xong bài tập cá nhân. Cái giá phải trả là thức đến 6h sáng hôm sau và chạy thục mạng đến ga. Không kịp ăn sáng.
Chưa kể hàng chục tab nghiên cứu, thiết kế hành trình cho hợp lý nhất.
Từ Göteborg bắt bus đến Malmö mất 3 tiếng. Trên đường đi không có gì để nói ngoại trừ việc buồn tè và hạnh phúc vì khám phá nhà vệ sinh quá đỗi tinh tế trên bus.
Trong sổ tay có viết vội vài dòng:
“Cảm giác một mình không tồi tệ. Điều tồi tệ là khi bạn không dám tin vào bản thân mình. Bạn cần người khác cho mình cảm giác an toàn. Rồi dương mắt nhìn sự an toàn tạm bợ giết chết sự tự ý thức trong chính bản thân bạn”
VỘI 2 : Lần sau nếu có duyên gặp lại, chắc chắn em sẽ gửi lời chào.

Mình gặp Chris ở quầy check-in. Chào hỏi qua loa rồi bọn mình quyết định nhập hội. Anh đến Malmö cho kì thi thực hành. Mình không hiểu rõ công việc của anh, đại khái là kĩ sư điện tử, vận hành mấy thứ tự động – những vấn đề mà nhắc đến đầu óc mình đã để trên mây rồi. Nhưng mình cá là nó không hề khô khan một chút nào, vì Chris chỉ cho mình hệ thống phần mềm trong máy tính của anh, và mình cũng phải há hốc mồm vì sự diệu kì của nó. Anh điều khiển như đang chơi trò chơi, cho cái này lên, cái kia xuống :)).
Trong sổ tay, mình có ghi lại 5 điều từ lòng tốt và sự chân thành của anh ý:
1. Dành thời gian chia sẻ không nhiều nhưng đủ về cuộc sống. Trong mọi cuộc nói chuyện, thật nhàm chán nếu phải nghe những câu xã giao và hỏi han bâng quơ từ người đối diện.
2. ” Em không thích phải ko? Nếu nghe anh ăn Macca thì bây giờ có phải ko mặt mày méo xệch như thế ko? Và em ko cần phải hét to mình không thích trong cửa hàng của người ta như vậy đâu haha”
3. Bọn mình “fika” cùng nhau, và anh ý mời mình belgium chocolate cake – cái bánh chocolate ngon nhất mình từng ăn:))
*Fika* là từ rất thông dụng của Thuỵ Điển, chỉ việc dùng trà/ cà phê chuyện trò của mọi người với nhau.
4. Anh hỏi mình có gì cho bữa sáng chưa, rồi mua sữa và ngũ cốc cho mình. Trước khi đi còn không quên dặn cứ tự nhiên lấy sữa uống. Hôm nay đến Copenhagen chuyện trò qua loa trong điện thoại, anh cứ hỏi mãi sao không uống sữa, anh để đấy cho mình mà. Thật không biết để đâu cho hết sự hối hận vì tắt chuông điện thoại rồi ngủ quên và không gặp được anh lần cuối để chào hỏi tử tế.
5. Anh có để lại vài dòng trong sổ tay của mình. Và nhân tiện, cách anh cẩn thận đọc từng món ăn Việt Nam hay phát âm khá chuẩn tiếng Việt làm mình vô cùng háo hức và xúc động.

IMG_7920
Lần gặp mặt nhưng chưa kịp chào tạm biệt này khiến mình cứ áy náy mãi. Và cũng áy náy không kém với Anna tóc đỏ. Cô bạn dẫn tour mình tình cờ gặp ở sân ga ( thực ra thì bạn ý tiếp cận mình để giới thiệu về chương trình của tổ chức bạn ý), sau đấy cũng là người giúp mình tìm về đến tận chỗ trọ vì cái máy điện thoại dở chứng sập nguồn.
Vội 3: Don’t close your eyes
” Don’t close your eyes” – Mike Ward
Malmö là thành phố lớn thứ 3 Thuỵ Điển, cùng với Copenhagen của Đan Mạch tạo nên vùng Øresund – nơi có cây cầu (cùng tên) nối giữa Thuỵ Điển – Đan Mạch, với sự đa dạng về các quốc gia. Ở Malmö trong một đoạn đường ngắn mình đã tìm thấy ba quán ăn của người Việt rồi. Còn trang hoàng rất đẹp. Theo cảm quan của mình, Malmö không hiện đại hay sạch sẽ như Gothenburg, các toà nhà cũ hơn, giản dị nhưng thành phần dân cư ở đây đa dạng hơn. Mình thích cửa hàng H&M của Malmö, gần gũi và dễ tiếp cận. Nếu lựa chọn shopping, mình sẽ không ngại ngần chọn Malmö.

IMG_7919
Hay toà nhà Turning Torso, một kiến trúc đặc biệt của thành phố

IMG_7923

IMG_7917</

IMG_7922
Bảng quảng cáo trên toà nhà ở quảng trường

IMG_7921
Thứ nhỏ xinh trong nhà thờ tình cờ bước vội vào, trong lần cuối chào tạm biệt thành phố:

IMG_7918
P/S:
1. Với mình Malmö như một người bạn đáng mến, mà mình thích trìu mến gọi “Malmö ơi” mỗi khi chào hỏi, như cách mình vẫn gọi những người bạn thân thiết ở đây.
2. Ở trên mình có dẫn link về bài hát ” Don’t close your eyes – viết về lơif tâm sự của một chàng trai dành cho cô gái mình yêu. Đại loại ” Anh biết em yêu một người khác từ rất lâu rồi, kể cả khi trong vòng tay anh, anh biết em vẫn nhớ về anh ta. Nhưng chỉ một lần này thôi, khi em ở bên anh tối nay, hãy để kí ức của mình đâu đó, đừng nhắm mắt lại”. Rồi thì đừng cố gắng tưởng tượng anh ta theo những cách ấn tượng mà chỉ một lần này thôi, yêu anh. Mỗi lần nghe bài này mình chỉ thấy sự ân cần, chứ ko sặc mùi sến hay đau khổ não nề. Giống như cách đối đãi nhẹ nhàng và tử tế của Malmö trong khi thực lòng mình đang háo hức để gặp Copenhagen.
Nhiều khi tự hỏi có thích thành phố này không? Trong lòng chuẩn bị nói không, khi nghĩ đến sự nhàm chán của thành phố lúc về đêm, thì ngẩng đầu lên thấy dãy hàng rào xinh xắn, lại không nỡ nói “Không” được. Bạn chẳng thể có nổi một tíc tắc tiêu cực khi ở cạnh những người tốt, hay thành phố thân thiện như thế này được đâu.
Nếu không biết mình muốn gì, thì tự vấn mình có thể làm gì, rồi thử xem có thích nó không. Đấy là cách mình chọn, để kết bạn với Malmö.

[To be continued]
Viết vội vài dòng – Copenhagen 14.02.15

THANH XUÂN, NHƯ Ý.

“Mình mất kha khá thời gian, trước khi bắt đầu viết note, để đặt tên cho tiêu đề. Chọn lấy một cái tên, chẳng bao giờ là việc dễ dàng. Giả như cái note nào cũng chỉ đơn thuần là dãy số ghi ngày tháng, thì hẳn hôm đấy là một ngày đáng chán, hoặc đơn giản là bản thân vô dụng, không làm gì ra hồn….”

Ngày cuối năm. Phố phường vẫn làm mình khó chịu, vì bụi và khói xe. Bất kể hè hay đông, ngày hay đêm, chỉ cần là ra khỏi nhà, hai thứ không thể thiếu: áo chống nắng kèm khẩu trang. Mùi khói xe hay mùi thức ăn thật kinh khủng !!! Kể mà vào mùa hè, cái đống hổ lốn đấy bám vào người, sẽ làm mình cáu bẳn với tất cả mọi thứ.

Ngày cuối năm. FTU vẫn làm mình khó chịu, vì bụi. Nhưng hơn hết thảy, hôm nay cũng là ngày cuối cùng. Cái thời khắc mỉm cười rồi một mình thầm thì: “See u soon”, cũng là lúc muốn quay đầu nhìn lại, cho bằng hết 4 năm tuổi trẻ.

Thanh xuân không phải là thời gian để chấp nhận buông xuôi. Đấy là thời gian cho phép bản thân dõng dạc: "Sẵn sàng đánh cược, chấp nhận chịu thua", kể cả khi trong lòng vẫn ngổn ngang bất an và lo sợ
Thanh xuân không phải là thời gian để chấp nhận buông xuôi. Đấy là thời gian cho phép bản thân dõng dạc: “Sẵn sàng đánh cược, chấp nhận chịu thua”, kể cả khi trong lòng vẫn ngổn ngang bất an và lo sợ

  10 khoảnh khắc đáng yêu nhất ở sảnh nhà A:

1. Free Hug với HRC. Hôm đó mặc áo đỏ nổi bần bật, và ôm hôn tới tấp bất cứ ai gặp trên trường, chỉ cần là HRCers. Khoảnh khắc đó đã đinh ninh rằng thì là 4 năm ở FTU không cần yêu ai, chỉ cần có HRC là đủ !!! (We will see lol)

2. Là “Văn phòng” FFR. Khoảng không gian bé tí góc phải sảnh nhà A lồng lộng gió vào mùa hè, và hun hút gió vào mùa đông, cả mấy mươi con người cùng vui vẻ cạnh nhau, bàn chuyện thì ít mà tám chuyện thì nhiều. Với FFR, họp nghĩa là đến đế “yêu” nhau và mỗi lần xuất hiện, sẽ như siêu sao !!!

3. Buổi chiều dở hơi, lôi người ra gây sự. Chơi trò 10s, giây phút mở mắt, trc mắt mình là một bạn trai (lạy trời là bạn trai), mặt ngố, đần, học Bách Khoa. Câu chuyện chỉ dừng lại ở việc, hỏi FB và k buồn add :))

4. Nhảy Follow the leader, con mèo rửa mặt, chú ếch con các thể loại tả pí lù cùng team GA. Rồi có một bạn hay đứng cạnh mình lúc chụp ảnh, lên giọng chỉ trích vì leader đi họp muộn 30p, và sau này, là người nắm tay mình và nói: …. Tất nhiên everything takes time. Phải là … rất lâu sau đó.

5. 26.03.2012. Kể từ 26.03 năm đó trở về sau, 26.03 nào với mình cũng là ngày đặc biệt thấy vui, và hạnh phúc. Vẫn nhớ như in cảm giác hôm đó. Cái ngày sảnh nhà A trong mắt mình đẹp một cách thần kì, gió lồng lộng thổi, và dàn hợp xướng thì đang chơi bài này. Đứng ở nhà B nhìn xuống, và mình cảm giác mình đang là nhân vật chính trong một cảnh film rất lãng mạn lol :))

10897085_10203542644500533_2842078980521258942_n

6. Người lạ giấu tên HRC, ứng viên tài năng và lá thư trong chai. HRC vẫn thế, vẫn luôn khiến mình tự hào và tín nhiệm, dù là 4 năm trước, hiện tại, hay cả những năm tháng sau này.

7. Là những lần ngồi ở thềm nhà A, chăm chỉ đọc qua bài trước khi đi học, hay vu vơ nghe VOF.

8. Là khoảnh khắc bác Karin ôm chầm lấy mình và nói: “Holly… cháu đây rồi. Ta chờ cả ngày để gặp cháu”.

9. Nếu hôm đấy mình không hậu đậu dẫm phải chân bạn (thực ra là vì lúng túng, xấu hổ) thì phần đưa bánh sẽ đẹp y hệt như một cảnh film vậy. Nghĩ lại sao mà ngày xưa đáng yêu, ngây thơ, khờ dại và chân thành kinh khủng như thế. Bây giờ vẫn chân thành, đáng yêu, khờ dại nhưng bớt ngây thơ đi nhiều :)) Đáng êu lắm:))

10. Những lần gặp mặt hội exchange hay đón tiếp khách phòng Hợp tác quốc tế. Ai cũng vậy, cứ phần chào hỏi đầu tiên sẽ là màn chụp ảnh cùng bia ĐH Ngoại Thương :))

……

Mình không hề hối tiếc những năm tháng tuổi trẻ ở đây, cùng những con người này. Sẽ nhắc lại FTU, cùng các thầy cô, vào một dịp khác, trong một cái note khác.

“Chạy qua khu rừng xanh mướt của tuổi trẻ, qua những phút giây ta tìm thấy một đam mê mới, thấy những người cùng chí hướng, rồi dốc hết sức mình làm một việc mà ta yêu thích, ta cho là có ý nghĩa, xây dựng một cái gì đó làm cột mốc cho tuổi trẻ của ta, ngay cả khi những người xung quanh nhìn vào đó cũng chẳng hiểu nó có nghĩa lý gì. Chỉ cần biết điều đó với ta là vô cùng quan trọng và ý nghĩa, điều đó cũng đủ để ta thêm quyết tâm làm đến cùng cho chọn lựa của mình…”

 (FFR vol 43 – Con đường sinh viên)

“Nhưng thực ra, trưởng thành nghĩa là chia ly”. Cũng không sai. Cũng sắp phải nói tạm biệt với FTU, với Hà Nội. Ưu cũng là chuyện bình thường. It’s right time !

Như Ý là tên khác mẹ đặt cho mình. Hi vọng mọi may mắn và an yên nhất sẽ đến. Mình hạnh phúc, vì sau tất cả, gia đình vẫn là điểm tựa vững chắc. Hạnh phúc, vì có một nơi để trở về …

Tạm biệt 2014.

EVERYTHING HAPPENS FOR A REASON

Marketing không đơn thuần là một ngành khoa học, mà còn là một nghệ thuật: nghệ thuật của sự thấu hiểu. Thấu hiểu khách hàng là vũ khí vô cùng lợi hại để doanh nghiệp TỰ TIN triển khai các kế hoạch mở rộng thị phần, đốn ngã đối thủ cạnh.
“Good customer insight is the foundation of good customer relationship management”
(Nguồn: “Customer insight – How to use data and market research to get closer to your customer ” – Bryan Foss, Merlin Stone, Alison Bond – một trong số những quyển sách hiếm hoi viết bài bản về chủ đề này với tác giả là chuyên gia nghiên cứu nhiều năm về customer)
Để tiện cho mọi người theo dõi, bài viết sẽ được triển khai với các ý chính sau:

  • Mổ xẻ các định nghĩa về customer insight
  • Đặc điểm của insight
  • Cách tìm insight
  1. Đâu là cách hiểu phù hợp nhất về customer insight?

Google keyword “customer insight”, có thể tìm thấy hơn chục định nghĩa khác nhau. Trong bài viết này, tớ chỉ chọn lọc ra một số định nghĩa bản thân thấy phù hợp với tiêu chí:

  • Ý kiến của những chuyên gia có kinh nghiệm lâu năm trong nghề
  • Trên các tạp chí có uy tín về marketing

Trước hết, về ngôn ngữ học, từ điển Oxford định nghĩa:

Insight = The capacity to gain an accurate and deep understanding of someone or something.
Vậy: Insight = Deep understanding

        Customer insight = The depth understanding of customer
 Tiếng Việt có từ “thấu hiểu”. Nhưng không thể dựa trên định nghĩa trên để áp dụng riêng cho lĩnh vực Marketing. Điều này chả khác gì nói: Con heo là cách gọi khác của con lợn. Không có thêm một chỉ dẫn gì cho người sử dụng.
Nếu chịu khó tìm hiểu thêm, insight cũng là một định nghĩa được dùng khá phổ biến trong tâm lý học, ám chỉ đến hiện tượng tâm lý của người bệnh, khi họ hiểu rõ lý do và ý nghĩa đằng sau cảm xúc, cách hành xử của bản thân. Nhưng cách tiếp cận và mục đích sử dụng “insight” của một nhà tâm lý học và một người làm marketing hoàn toàn khác nhau.
Tương tự, trong quyển sách “Customer insight – How to use data and market research to get closer to your customer” đã nói ở trên, các chuyên gia đưa ra định nghĩa:
Customer insight = the depth understanding of consumers, and the sensible use of this understanding to help consumers fulfil their needs.
Định nghĩa này có nói về mục đích của việc tìm ra customer insight. Ở đây chính là việc thỏa mãn khách hàng. Một ý vô cùng quan trọng. Chung quy lại, “thỏa mãn khách hàng” là vấn đề cốt lõi của marketing. Bất cứ vấn đề gì, chỉ cần trực tiếp đi từ nhu cầu khách hàng, chúng ta đều sẽ có câu trả lời đầy đủ và phù hợp nhất. Nhưng việc đấy chả bao giờ dễ dàng. Lol.
Sau đây, mình xin dẫn ra thêm hai định nghĩa, với cá nhân mình là đầy đủ nhất về customer insight mà từ chúng, mình đã rút ra một số đặc điểm cần có của customer insight ở mục 2:

  1. A statement defining the lens that a person views their situation in life, regarding a specific issue, which incorporates their psychological motives (fears, desires), and points to a potential solution

( Nguồn: http://24kmarketing.com/2010/12/what-is-consumer-insight-anyway.html.

Profile tác giả: https://www.linkedin.com/in/robertclark11)

  1. Consumer insight: a revelatory breakthrough in your understanding of people’s lives that directs you to new ways in which to serve your customers better

( Nguồn: http://www.marketingmagazine.co.uk/article/1193164/helen-edwards-true-meaning-customer-insight—why-marketers-treat-care. Nói thêm một chút, tác giả bài này Helen Edwards – tiến sĩ ngành Marketing, bằng MBA London Business School và cũng là một chuyên gia tư vấn thương hiệu có kinh nghiệm).
Lưu ý: Để ý đến những từ được bôi đậm vì cần sử dụng tiếp ở mục sau J
Revelatory breakthrough: Phát hiện mang tính đột phá.
Vậy theo như các bác ở trên thì:
Customer insight: là sự thấu hiểu tâm lý khách hàng (nỗi sợ, niềm khao khát…của họ với những vấn đề cụ thể), thứ khiến khách hàng hành động để giải quyết vấn đề đang gặp phải. Dựa trên sự thấu hiểu này, doanh nghiệp có thể giải thích + dự đoán được hành vi khách hàng, từ đó tìm được cách phục vụ khách hàng tốt hơn.
Rồi bây giờ đến lượt mình. Customer insight à, một câu thôi:
“Everything happens for a reason”
Reason ở đây không gì xa lạ, chính là fear, là desire của bạn. Chỉ cần luôn ghi nhớ và lấy câu trên làm tôn chỉ hoạt động, các bạn không bao giờ định lạc hướng.
Ví dụ:
Sunlight với “Nhà sạch bóng, tết đón điều may” tết 2012
Quảng cáo sản phẩm là hình ảnh người vợ mở toang cửa sổ, thấy phố phường chuẩn bị đón Tết, vui vẻ quay sang nói với chồng: “ Mình dọn nhà đi anh, nhà sạch thì mới mong gặp nhiều may mắn
(Link: https://www.youtube.com/watch?v=xMDNmOKc5bc)
“Everything happens for a reason”
Fact: Năm mới đến nhà nào cũng dọn dẹp nhà cửa, trang hoàng đẹp đẽ.
Reason ( Tại sao họ lại làm như thế? Khi làm như thế họ cảm thấy thế nào?…)?
Và đây là câu trả lời:

  • Con người khao khát (Desire): năm mới đến gặp nhiều may mắn, tài lộc
  • Từ tâm lý đó, con người hành động (take action) = dọn dẹp nhà cửa, phòng học, phòng ngủ…Việc dọn dẹp nhà cửa, cũng là một hành động gói ghém hết những điều còn lại của năm cũ, để chào đón năm mới với những khởi đầu mới.

Ta có insight: “Nhà cửa sạch sẽ gọn gàng = may mắn”

  • Muốn sạch thì phải lau nhà => sử dụng nước lau nhà Sunlight.

Chưa kể quảng cáo còn là hình ảnh cả nhà cùng nhau vui vẻ dọn nhà. Dùng Sunlight lau đến đâu, nhà sạch bóng đến đấy. Thuyết phục chưa ạ? 😀
Vậy insight có những đặc điểm gì? Giải quyết câu hỏi này phần nào giúp mọi người có thể có những tiêu chí để lựa chọn một insight phù hợp.

  1. Đặc điểm của một insight

Đầu tiên insight cần bao gồm FEAR/DESIRE.
Bắt nguồn từ thực tế, tận trong sâu thẳm mỗi con người, hành động của chúng ta đều bị chi phối bởi hai thái cực chính: Nỗi sợ và niềm khao khát. Đây là yếu tố tâm lý chi phối đến hành động của khách hàng. Doanh nghiệp dựa trên tâm lý đấy, lựa chọn cách tiếp cận, giải thích và dự đoán những hành vi của các “thượng đế”.
Thứ hai, “NON – OBVIOUS”.
Tức là, bạn không đơn thuần có thể tìm được insight của khách hàng ở các nguồn thông tin, hay những phân tích, bản research. Insight thực sự tuyệt đối không thể tìm được dưới những câu hỏi chỉ cần tick, tick và tick. Đó phải là những phát hiện mang tính đột phá (Revelatory breakthrough) được làm rõ qua những câu hỏi thực sự sâu. Chẳng hạn: Họ làm gì khi hạnh phúc? Tại sao họ làm như vậy? Tại sao họ thích cái này hơn cái kia? Họ cảm thấy thế nào khi sử dụng sản phẩm này?…
Trong cuộc thi Young Marketer 2013, để giải quyết vấn đề giảm kì thị người đồng tính, nhóm Indie đã tìm được insight rất hay, từ đó đưa ra một message rất “touching”.
Insight: Cha mẹ phủ nhận, cho rằng con mình đã thay đổi, chứ vốn sinh ra không như vậy.
Từ tâm lý và niềm mong mỏi “con là niềm tự hào, là sỹ diện của bố mẹ”

  • hành động phủ nhận giới tính của con mình: “Tui sinh nó rồi nuôi nó lớn ngần này chẳng lẽ không hiểu nó, hồi bé có thấy gay ghiếc gì đâu”.
  • thông điệp: “Vì con vẫn là con, hãy yêu thương con như bố mẹ đã từng”.

Cũng từ những phân tích trên, có thể rút ra một đặc điểm nữa của một insight, POWERFUL.
Thế nào là đủ powerful? Chính là đủ sức thuyết phục khách hàng “change their behaviour”. Nếu chỉ là những kết luận/ sự thật rút ra được qua phân tích, nghiên cứu dựa trên những hành vi của khách hàng trong quá khứ rồi tự assume rằng đấy sẽ là những hành vi tạo nên thói quen của khách hàng, thì bạn đã thất bại.

BÀI HỌC :   STEREO –Notypes

Stereotypes: dùng để chỉ những tính chất thường được mặc định là gắn kết với chủ thể.
Đừng bao giờ tự mặc định bất cứ điều gì!!!

 Không phải bạn nghĩ thế này, thì người khác cũng nghĩ như thế. Không phải con gái thì thích màu hồng, nhắc đến hoa hồng sẽ nghĩ đến tình yêu, nhắc đến valentine thì sẽ là socola, quảng cáo sữa cho trẻ em thì nhất thiết phải không bò thì gấu, nhảy nhót vui nhộn…
Khi mà thế giới đang ngày càng thu hẹp lại, các chuẩn mực và giới hạn không còn quyền lực như trước, thì các marketers sẽ là những người thách thức thời đại, xóa mờ tất cả những rào chắn.
Đôi khi bạn chỉ cần tạo ra cho khách hàng feeling, để họ nhớ về bạn. Phần lớn câu trả lời cho câu hỏi: “Tại sao”? đều có câu trả lời: Vì tôi “cảm thấy” thế. “Cảm thấy yên tâm”,  “cảm thấy tin tưởng được”, “cảm thấy sạch”, “cảm thấy mình tốt hơn”…
(Thật tình mà nói mình thấy marketers đều là the honest liars. LoL)

  1. Cách tìm insight

Điều đầu tiên và quan trọng nhất, TARGETING.
Xác định rõ khách hàng của mình là ai, sống ở đâu, bao nhiêu tuổi, nghề nghiệp…(demographic). Bên cạnh đó là những thông tin tổng quan về thị trường, mức thị phần mong muốn, tiềm lực của công ty…Hãy xử lý tất cả những thông tin tổng quan nhất để cho ra được customer portrait. Trong phạm vi target customer lại tiếp tục lựa chọn mẫu tiến hành phỏng vấn sâu. Quá trình đấy nó y hệt như mô tả dưới:

Massive groups => focus group => righ target
Rồi từ right target đấy tha hồ khai thác, để làm sao: “talk the same language with them”.
Công việc đến đây sẽ hoàn toàn thú vị. Y hệt việc bóc hành. Hãy bóc tách từng lớp một, liên tục đặt ra câu hỏi “Why” để khách hàng có thể trải lòng với bạn.
Thường thì sẽ là những câu hỏi như:

  • Ai là khách hàng của tôi? Tại sao?
  • Họ mong muốn điều gì? Điều gì làm họ hạnh phúc? Hay;
  • Họ đang gặp phải vấn đề gì? Tại sao?
  • Họ cảm thấy thế nào trong trường hợp đấy? Tại sao?
  • Họ giải quyết vấn đề đấy như thế nào? Tại sao?
  • Đấy đã phải là giải pháp triệt để chưa? Tại sao?
  • Nếu chưa triệt để thì họ kì vọng gì ở các sản phẩm ?
  • Giải pháp của chúng ta là gì? Tại sao?…

Ví dụ:
Từ fact: 62% phụ nữ cảm thấy mình không xinh đẹp khi tóc bị hư tổn. Tuy nhiên, họ dành nhiều mối quan tâm hơn cho việc chăm sóc da mặt hay cơ thể. TẠI SAO?
Nhóm mình đã liên tục đặt ra câu hỏi đi sâu khai thác vào tâm lý người phụ nữ để lý giải. Kết quả:

  • Phụ nữ sợ (Fear): sự tác động của thời gian lên vẻ đẹp hình thức bên ngoài. Da mặt nhăn nheo chính là những tác động rõ ràng nhất của thời gian lên người phụ nữ.
  • Triển khai chiến dịch “Beauty within” với thông điệp: “Vẻ đẹp thực sự bắt nguồn từ một mái tóc được nuôi dưỡng từ bên trong”

Như mọi người đều biết, Marketing sẽ chỉ thực sự là marketing khi đem vào ứng dụng. Mọi người đều cần có một kiến thức nền tảng +  sự linh hoạt trong thực tiễn + sự nhạy cảm để có thể giải quyết vấn đề.
Thực tế, tất nhiên, bao giờ cũng khó hơn lý thuyết gấp trăm lần. Tuy nhiên, nếu hiểu đúng về một vấn đề nào đó, chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Đến bao giờ thì có thể tự tin vỗ ngực : “Dear customer, I understand you” được nhỉ? 😛

P/S: Đôi dòng nhắn gửi:

Hôm nay, một buổi chiều thứ 6 – chả rảnh rỗi gì mấy, thấy vô cùng hạnh phúc vì có thể dành thời gian. gõ gõ, chia sẻ cùng mọi người một chủ đề tớ rất quan tâm: “Customer Insight”.
Chưa có quá nhiều kinh nghiệm, cũng chẳng phải là một chuyên gia trong lĩnh vực này, nên để tổng hợp được mớ kiến thức dưới, tớ đã phải đọc, quan sát, tích lũy kinh nghiệm, hỏi ý kiến chuyên gia và dành thời gian để nghĩ về nó. Đây là hành động thể hiện tình yêu với những thứ tớ quan tâm, thế nên rất hi vọng các bạn – những người đang đọc bài viết này, cũng tìm cho mình được động lực để “take action”. Không cần nói ít làm nhiều, chỉ cần nói được làm được, right?  Lưu ý là những hiểu biết trong bài viết này còn hạn hẹp và chưa đủ chi tiết, hi vọng nhận được feedback của tất cả mọi người, xem như đây là một cơ hội để tất cả cùng học hỏi lẫn nhau 😀